vật nuôi ở giai đoạn con non được phép sử dụng thức ăn chăn nuôi chứa kháng sinh để phòng bệnh và lộ trình bỏ việc sử dụng kháng sinh trong phòng bệnh đối với vật nuôi.”
Cụ thể, quy định tại Điều 12 Nghị định 13/2020/NĐ-CP quy định chi tiết hơn về việc sử dụng kháng sinh trong thức ăn chăn nuôi như sau:
“Điều 12. Thức ăn chăn nuôi chứa kháng sinh
thông báo trước, không công khai cho người tiêu dùng việc tài trợ cho người có ảnh hưởng dưới mọi hình thức để sử dụng hình ảnh, lời khuyên, khuyến nghị của người này nhằm xúc tiến thương mại hoặc khuyến khích người tiêu dùng mua, sử dụng sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ;
- Cấm thực hiện hành vi ngăn cản người tiêu dùng kiểm tra về sản phẩm, hàng hóa, dịch
thuận tiện
+ Nơi giữ đồ và tài sản giá trị của khách
+ Xe đẩy cho người khuyết tật
+ Giá để báo, tạp chí hoặc hệ thống đọc báo trực tuyến (Press Reader)
+ Quầy thông tin, quan hệ khách hàng và hỗ trợ đón tiếp (trực cửa, chuyển hành lý, văn thư, xe đưa đón khách)
- Phòng vệ sinh sảnh và các khu vực công cộng:
+ Bồn cầu
+ Vòi nước di động cạnh bồn
mất trật tự, an toàn giao thông nghiêm trọng; phản ánh thực trạng, giải pháp, nguyên nhân và những sáng kiến trong công tác đảm bảo trật tự, an toàn giao thông trên cả 5 lĩnh vực: đường bộ, đường sắt, đường thủy, hàng hải và hàng không (về hạ tầng giao thông vận tải; công tác tuần tra, kiểm soát, xử lý vi phạm; chính sách và thực thi chính sách về an
:
a) Dựng rạp, lều quán, cổng ra vào, tường rào các loại, công trình khác trái phép trong phạm vi đất dành cho đường bộ, trừ các hành vi vi phạm quy định tại điểm đ khoản 6, điểm b khoản 8, điểm a khoản 9 Điều này;
b) Sử dụng trái phép lòng đường đô thị, hè phố để: Họp chợ; kinh doanh dịch vụ ăn uống; bày, bán hàng hóa; sửa chữa phương tiện, máy móc
Bố mẹ tôi sống cùng gia đình em gái tại căn nhà của bố mẹ. Anh trai tôi xây một căn nhà bên cạnh nhưng không ở. Vì có mâu thuẫn với bố mẹ và em gái tôi nên khi bố mẹ tôi sửa nhà thì anh trai tôi ngăn cản không cho bố mẹ sửa nhà và còn dọa sẽ phá nhà. Thậm chí, anh còn đuổi gia đình em gái tôi ra khỏi nhà. Sau đó sự việc càng nghiêm trọng khi anh
, chọn lọc? Chia sẻ kỷ niệm đáng nhớ xung quanh bạn bè, thầy cô, trong học tập, ngôi trường em đang học? (Hình từ Internet)
Thời gian và thể lệ thi viết về Trường học hạnh phúc 2024 dành cho học sinh như thế nào?
Theo Công văn 3283/SGDĐT-CTTT-KHCN Tải về triển khai cuộc thi viết và bình chọn “Trường học hạnh phúc” năm 2024 có nêu rõ về thời gian và
tự ưu tiên như sau: (1) Xe chữa cháy của Cảnh sát phòng cháy, chữa cháy và cứu nạn, cứu hộ và xe chữa cháy của các lực lượng khác được huy động đi làm nhiệm vụ chữa cháy; (2) Xe của lực lượng quân sự, công an, kiểm sát đi làm nhiệm vụ khẩn cấp; đoàn xe có xe Cảnh sát giao thông dẫn đường; (3) Xe cứu thương đi làm nhiệm vụ cấp cứu; (4) Xe hộ đê đi
, kiểm tra tài chính, công khai tài chính của nhà trường theo quy định;
+ Mức khá: Sử dụng hiệu quả các nguồn tài chính nhằm nâng cao chất lượng nuôi dưỡng, chăm sóc, giáo dục trẻ em;
+ Mức tốt: Huy động các nguồn tài chính hợp pháp nhằm nâng cao chất lượng nuôi dưỡng, chăm sóc, giáo dục trẻ em; hỗ trợ cán bộ quản lý cơ sở giáo dục mầm non về quản trị
hợp cần thiết, lễ tân hoặc bảo vệ nhà chung cư được giữ các giấy tờ chứng minh nhân thân của khách ra vào nhà chung cư để phục vụ cho việc kiểm soát an ninh, an toàn của nhà chung cư. Đối với khu vực dành cho văn phòng, dịch vụ, thương mại thì không cần phải đăng ký, xuất trình giấy tờ chứng minh nhân thân này.
3. Người đến tạm trú tại căn hộ phải
kiểm tra khó, tôi đã bị điểm thấp và cảm thấy thất vọng. Thầy đã đến bên tôi, nhẹ nhàng bảo: "Điểm số chỉ là một phần của quá trình học. Quan trọng là con đã cố gắng như thế nào." Từ đó, tôi nhận ra rằng, thất bại không phải là điều đáng sợ, mà là cơ hội để học hỏi và trưởng thành hơn.
Ngoài những giờ học căng thẳng, mái trường còn lưu giữ những kỷ
đến trường. Thầy còn âm thầm giúp đỡ gia đình bạn ấy về chi phí học tập, và luôn theo sát, động viên bạn ấy trong suốt quá trình học. Nhờ có thầy, bạn ấy đã không từ bỏ con đường học vấn và sau này đã thành công trong cuộc sống.
Giờ đây, dù đã rời xa mái trường, tôi vẫn không thể quên hình ảnh người thầy già với đôi chân đạp xe trên con đường đất đỏ